Chàng trai cao 1,2 m tốt nghiệp thủ khoa
Vượt qua trở ngại với ngoại hình chỉ cao 1,2 m, Nguyễn Hải Băng đã tốt nghiệp loại xuất sắc ngành Kỹ thuật phần mềm tại Đại học Hoa Sen, TP.HCM.
Nguyễn Hải Bằng vừa tốt nghiệp thủ khoa ngành Kỹ thuật phần mềm, khoa Công nghệ thông tin, trường Đại học Hoa Sen, TP.HCM với điểm trung bình 3,23 / 4,0. Trong ngày lễ tốt nghiệp, chàng trai “hạt tiêu” cao 1,2 m mặc đồng phục do nhà trường phát theo số đo, bước lên sân khấu giữa tiếng vỗ tay của 700 tân cử nhân và 1.400 phụ huynh, bạn bè và thầy cô. giáo viên. Đáp lại tình cảm của mọi người, nam sinh vẫy tay chào và nở nụ cười rạng rỡ.
“Em rất vui khi tốt nghiệp và là thủ khoa.
|
Tấm bằng tốt nghiệp được vinh danh xuất sắc trong lễ tốt nghiệp của trường Đại học Hoa Sen tại Nhà hát Hòa Bình, TP.HCM, ngày 6 tháng 8. Video: TikTok Đại học Hoa Sen |
Buổi lễ không có mặt gia đình vì điều kiện ở xa nhưng chàng trai 23 tuổi vẫn cảm thấy ấm lòng trước sự ủng hộ của mọi người. Sau khi tốt nghiệp, Bằng về quê nhà Tiền Giang nghỉ ngơi, sau đó trở lại Sài Gòn bắt đầu công việc IT tại một ngân hàng.
Thầy Lê Đình Phong, Trưởng Khoa Công nghệ Thông tin, Trường ĐH Hoa Sen cho biết, thầy cô trong khoa rất ấn tượng với cậu sinh viên “hạt tiêu” luôn vào lớp trước lớp và ngồi bàn đầu. Bằng là một học sinh cá biệt, nhưng bản thân em chưa bao giờ cho mình là khác biệt để được sự ưu ái của thầy cô hay bạn bè.
“Bản thân nỗ lực tự học, khó khăn nào cũng tìm cách vượt qua”, anh Phong nói.
Trưởng khoa Công nghệ thông tin cho biết, ngành Kỹ thuật phần mềm đòi hỏi nhiều dự án nhóm và không dễ để sinh viên hoàn thành đúng tiến độ. Nhưng Bang không chỉ hoàn thành đúng tiến độ mà còn luôn đạt điểm cao.
Trong thời gian dịch bùng phát, học sinh phải học bài, làm đồ án và thi trên mạng. Với hình thức học tập đó, tính tự giác, khả năng tự học, tìm tòi, khám phá công nghệ phải rất cao mới có thể học tốt tất cả các môn. Tấm bằng đã thể hiện năng lực vượt trội và là tấm gương sáng để bạn noi theo.
Bằng sinh ra bình thường, nhưng khi được một tuổi, thấy con không phát triển, gia đình đưa đi khám thì phát hiện cháu bị viêm tuyến yên. Căn bệnh này bẩm sinh nhưng chỉ phát khi Bằng được một tuổi. Ngày đó, bố mẹ đưa Bằng chạy chữa khắp nơi nhưng cậu còn quá nhỏ nên không có phương pháp phù hợp.
“Lên lớp 2, cháu đủ sức khỏe nhưng khả năng điều trị thành công thấp, có nguy cơ phải nằm một chỗ nên gia đình quyết định cho cháu dừng điều trị”, anh Bằng nhớ lại.
Kể từ đó, cậu bé chấp nhận sống với thân hình nhỏ bé, không màng những lời trêu chọc.
“Em đi lại, vận động khó khăn nhưng thầy cô, bạn bè sẵn lòng giúp đỡ nên em không còn tự ti nữa”, Bằng nói.
Chàng trai Tiền Giang tâm sự anh luôn coi những khuyết điểm của bản thân là động lực và nhắc nhở bản thân phải cố gắng hơn người khác gấp nhiều lần. Nếu không, tôi không muốn bị coi là không bình thường, tôi muốn “người khác làm được gì thì tôi cũng làm được như vậy”.
Suốt 12 năm cấp 3, Bằng luôn là học sinh giỏi. Tôi cũng đã nhận được học bổng cho bốn năm học tại Đại học Hoa Sen.
Với Bằng, khó khăn lớn nhất khi lên thành phố học đại học là việc di chuyển. Tôi sống với một người dì và bà đưa tôi đến trường hàng ngày. Những ngày không cùng đường, tôi đi xe buýt hoặc gọi xe ôm.
Tôi không thể đi xe máy nên việc đi lại giữa các trường mất rất nhiều thời gian và công sức. Để học, bằng có kế hoạch đăng ký các khóa học để không phải chạy giữa các cơ sở.
Môn chuyên khó tiếp cận nên nếu không hiểu phần nào, em hỏi thầy cô hoặc các bạn lớp trước giải đáp ngay, thay vì đợi đến cuối môn mới hỏi. Bên cạnh những chia sẻ của thầy cô trên lớp, ở nhà, em xem video trên mạng và tự luyện tập.
Với kỹ thuật phần mềm, thực hành là điều tối quan trọng. Càng luyện tập nhiều, Bằng càng có nhiều cơ hội tiếp xúc với công nghệ không chỉ ở Việt Nam mà còn trên thế giới. Kỹ năng này cũng giúp tôi suy nghĩ độc lập. Bang còn có một nhóm bạn cùng lớp luôn giúp đỡ nhau trong học tập. Nhờ có kế hoạch và phương pháp, nam sinh luôn đạt kết quả tốt.
Ban đầu Bằng chọn học Kỹ thuật phần mềm vì ngành này chỉ làm việc với máy tính, ít di chuyển, phù hợp với điều kiện sức khỏe. Nhưng sau đó, tôi nhận ra mình không thích ngành này.
Đầu năm 4 đại học, tôi làm lập trình viên cho một hệ thống bán lẻ điện thoại, sau đó được chuyển sang bộ phận phân tích kinh doanh. Công việc mới đòi hỏi tôi phải di chuyển, giao tiếp và gặp gỡ khách hàng nhiều hơn.
“Tôi nhận ra mình thích công việc đó. Trước đây là một lập trình viên, khả năng giao tiếp còn hạn chế. Công việc mới cho phép tôi học hỏi, trao đổi nhiều hơn với đồng nghiệp và khách hàng nên tôi quyết định làm theo hướng đó”, Bang nói.
Kinh nghiệm làm việc ở các vị trí khác nhau cũng giúp tôi trưởng thành hơn trong công việc. Ban đầu, Bang còn rụt rè, ít năng động nhưng được sự giúp đỡ của các đồng nghiệp, anh đã dần hoàn thiện hơn, nhận ra mình cần có trách nhiệm đảm bảo chất lượng tốt nhất khi đưa sản phẩm đến tay người dùng.
Sau hơn một năm làm việc tại hệ thống bán lẻ điện thoại, Bằng nộp hồ sơ vào một ngân hàng và được nhận. Tôi vẫn sống cùng cô ấy nhưng sẽ tích cực đi du lịch hơn.
Tân cử nhân cho biết, mục tiêu lớn nhất của anh hiện tại là công việc và thu nhập ổn định để trang trải cuộc sống ở Sài Gòn và đỡ đần bố mẹ ở quê. Đối với các bạn sinh viên mới vào trường tại đây, Bằng khuyên hãy cố gắng hết sức mình.
“Đại học là một môi trường hoàn toàn khác. Bạn hãy cháy hết mình với đam mê tuổi trẻ và một ngày nào đó, ước mơ của bạn sẽ thành công”, Bằng nói.
Bình minh