Người đàn ông trong tầng hầm
Người đàn ông trong tầng hầm là một bộ phim về câu hỏi. Trong những lĩnh vực mà nó thành công, nó làm được điều đó phần lớn nhờ đặt ra những câu hỏi quan trọng. Nó cũng được diễn xuất tuyệt vời và quay đẹp mắt. Nhưng trong khi nhiều câu hỏi hay được đặt ra, thường là trong những khung hình điện ảnh nổi bật, thì bộ phim lại mắc cạn khi hướng các nhân vật cũng như khán giả của mình đến những câu trả lời sâu sắc.
Câu chuyện kể về một gia đình Do Thái trẻ sống ở Paris. Tổ phụ Simon (Jeremy Renier) đang nóng lòng bán hầm rượu của gia đình nằm ở cuối căn hộ. Anh ta vội vàng ký chứng thư cho người lạ mặt lịch sự đầu tiên bày tỏ sự quan tâm đến nó, nhưng Simon và vợ anh ta Hélène (Bérénice Bejo) sớm phát hiện ra rằng người đàn ông trong tầng hầm tục ngữ (François Cluzet) là một “người theo chủ nghĩa xét lại”, hay một người phủ nhận Holocaust. Với sự vội vàng mới, Simon cố gắng đuổi người đàn ông đi, nhưng mọi nỗ lực của anh ta đều thất bại, gây ra vòng xoáy căng thẳng ngày càng gia tăng trong cả gia đình.
Điều làm cho bộ phim trở nên quan trọng là bối cảnh văn hóa mà nó tồn tại. Trong khi những câu hỏi về tính thực tế của các chủ đề như Holocaust ngày nay đã có câu trả lời rõ ràng cho người bình thường, thì đó là hành động đặt câu hỏi – hay đúng hơn là thể chế của không đặt câu hỏi — rằng bộ phim chiếu sáng như một điều bất khả xâm phạm trong xã hội của chúng ta. Nó sử dụng một cách thông minh người đàn ông dưới tầng hầm không chỉ với tư cách là một nhân vật phản diện mà còn như một hình ảnh thể hiện sự thù địch bị kìm nén của Simon và Hélène đối với nhau.
“…người đàn ông trong tầng hầm tục ngữ là một ‘người theo chủ nghĩa xét lại’, hoặc một người phủ nhận Holocaust.”
Thêm vào sự phức tạp này là phong cách hình ảnh của bộ phim. Người đàn ông trong tầng hầm được quay với một sự tinh tế tuyệt vời của Pháp. Hình ảnh được bố cục lộng lẫy, cho thấy ngay cả những bối cảnh hàng ngày nhất cũng sở hữu sức hấp dẫn như thế nào. Nó thêm một lớp ẩn dụ hấp dẫn vào bề mặt của bộ phim khi các nhân vật thảo luận về các cuộc chiến và trại tập trung trong quá khứ, không cho thấy những vết sẹo của lịch sử, nhưng chắc chắn cảm nhận được chúng đã cắt sâu như thế nào. Hơn nữa, bộ phim được diễn xuất tuyệt vời bởi tất cả các diễn viên của nó. Simon đóng vai một người cha điềm tĩnh nhưng thiếu sót. Hélène là một người vợ đam mê nhưng hay thất vọng. Người đàn ông nổi tiếng trong tầng hầm đồng thời là một nhân vật phản diện hiền lành cũng như khủng khiếp. Điều trở nên rõ ràng là không có động cơ nào trong sạch, mặc dù tất cả họ đều cố tỏ ra như vậy—một phản ánh khắc nghiệt về cách chúng ta với tư cách là những người hành động theo niềm tin của mình.
Tuy nhiên, trong khi rất nhiều nền tảng tường thuật được trau chuốt kỹ càng, thì cách xử lý các mối quan hệ của nhân vật trong kịch bản lại khó hiểu, đặc biệt là ở nửa sau của bộ phim. Simon thường xuyên bị mọi người xung quanh trừng phạt vì hành động một cách văn minh, và tệ hơn nữa, gia đình anh ấy dần dần có những phản ứng kịch tính ở mỗi lượt của câu chuyện. Những lựa chọn đạo diễn có chủ ý nhưng không thực tế này khiến Người đàn ông trong tầng hầm gây hiểu lầm—bộ phim tự thể hiện như thể sở hữu sự sáng suốt tuyệt vời nhưng lại dẫn đến một kết thúc không có cái nhìn sâu sắc. Không có câu trả lời cho một bộ phim về các câu hỏi là một tội lỗi nghiêm trọng. Đó cũng là một điều đáng tiếc, vì cách tiếp cận của bộ phim tinh tế hơn chắc chắn sẽ nâng nó lên tầm cần thiết.