Ủng hộ nông dân: Ước mơ thoát nghèo ở Hội Trạm
Bà Bùi Thị Chung nhận đan giỏ mây với ngày công 50.000 đồng – Ảnh: VŨ TUẤN
Ước mơ thoát nghèo, ổn định cuộc sống, lo cho con cái học hành đến nơi đến chốn đang cần được tiếp sức.
Số hộ nông dân có hoàn cảnh khó khăn còn rất cao, hơn 30%. Ở Hùng Sơn, đất rộng nhưng nông dân thiếu đất sản xuất. Họ thiếu cả vốn lẫn kỹ thuật canh tác.
Ông Bùi Ngọc Tấn, Chủ tịch Hội Nông dân xã Hùng Sơn
Nông dân không có đất
Ngôi nhà của gia đình bà Bùi Thị Chung ở xóm Hội Trạm (xã Hùng Sơn, huyện Kim Bôi) nằm ngay sát suối. Căn nhà cấp bốn, chân tường vẫn hằn rõ vết bùn cao ngang ống chân. Đây là tàn tích của trận lũ vừa ập vào nhà chị. Ngoài hiên, sau căn bếp tạm bợ, chiếc chuồng lợn bị lũ cuốn trôi. Đàn gà cô nuôi thỉnh thoảng bị dòng nước cướp mất vài con.
Chị Chung chia sẻ, cả gia đình chỉ có 15 bó cây giống để cấy. Căn nhà cấp 4 là công trình vất vả cả chục năm trời, mái tôn mới lợp năm ngoái do mái cũ bị lốc xoáy thổi bay. Anh em hàng xóm giúp đỡ mỗi người một ít, người cho vay góp phần lợp mái tôn để mẹ con chị Chung có nơi che mưa nắng.
Kể từ khi chồng mất, bà sống ở vậy để nuôi hai con. Không đất, không vườn, không vốn liếng, chị Chung nuôi hai con bằng đồng lương ít ỏi.
Ngày chồng mất, hai con của chị đang học lớp 5, đứa còn lại 3 tuổi. Người làng Hội Trạm ái ngại khi chứng kiến cảnh những người đàn ông góa bụa, trẻ mồ côi dắt díu nhau đi làm thuê. “Những ngày mưa, không đi làm được, mẹ con tôi phải sang nhà bà ngoại xin cơm … – Chung nghẹn ngào – Gửi cháu thì đi làm thì còn ai. Có thể làm bất cứ điều gì họ muốn, miễn là họ có tiền để nuôi con của họ. “.
Kể từ ngày có dịch COVID-19, bà ít làm việc, hầu như bà Chung chỉ quanh quẩn ở nhà. Cô nhận sợi mây để đan giỏ. Ngày nào hai mẹ con cũng lấy ngón tay vuốt sợi mây mà chỉ nhận được năm – sáu chục nghìn, đủ tiền rau. ngày qua ngày.
Niềm an ủi lớn nhất của chị Chung là kết quả học tập của con gái chị Hương. Hương chăm chỉ, học giỏi, em vừa là niềm động viên sau mỗi ngày làm việc vất vả của mẹ, vừa là niềm hy vọng vào tương lai. Chị Chung mong con gái ngoan sẽ tiếp tục học giỏi để lập nghiệp, thoát khỏi cảnh nghèo khó, vất vả như bố mẹ.
Chị Chung muốn có thêm một ít vốn để mua một con nghé. Sau giờ làm việc hoặc những lúc giải lao, cô đều tranh thủ hái cỏ. Chị không có thời gian để nuôi lợn mà chỉ nuôi bê và bò là phù hợp với hoàn cảnh của chị lúc này. “Con trâu bớt bệnh, hy vọng vài năm nữa tôi sẽ có chút tiền để lo cho cháu ăn học”, anh Chung nói.
Nông dân nghèo thuê ruộng
Cũng gần nhà chị Chung, gia đình chị Bùi Thị An và anh Bùi Văn Cường cũng lo toan cuộc sống. Vợ chồng An rơi vào hoàn cảnh trớ trêu: làm ruộng nhưng không có ruộng, chăn trâu tốt nhưng không có trâu.
Họ mượn những mảnh ruộng khó trồng của anh em, bạn bè để trồng lúa, chăn trâu “góp sức” cùng anh em kiếm thêm ít tiền. Trong chuồng có ba con trâu nhưng chị An cười khà khà: “Trâu nhà họ gửi”.
Vợ chồng chị An chia nhau đi làm thuê. Khi bạn đi, cô ấy ở nhà, khi cô ấy đi, anh ấy ở nhà. Anh Cường theo một người quen đi làm “cốp pha” (phụ tùng) ở Hà Nội, Hà Nam, Vĩnh Phúc. Ngày đi làm chẳng được bao nhiêu, thêm được đồng nào hay đồng ấy để chị An ở nhà lo việc học cho các con.
Làm việc chăm chỉ nhưng cái nghèo, cái khó không chịu buông tha cho gia đình. Khi bé Bùi Thị Gái – con lớn của họ – đang học lớp 3 thì bị bệnh. Trẻ không còn nhận thức, nhiều khi không kiểm soát được hành vi nên phải bỏ học. Từ ngày đó đến nay đã gần chục năm, vợ chồng anh Cường đi tìm thầy, thuốc khắp nơi nhưng đều không chữa được bệnh cho con.
Cô bé năm nay đã 17 tuổi nhưng nhỏ như học sinh lớp 5, sợ người lạ, một ngày vài lần bị kích động, la hét, quậy phá. An chỉ biết ôm con cho đến khi con ngủ say.
“Buồn lắm nhưng không biết phải làm sao – Chị An tâm sự – Vừa lo cơm nước, vừa lo cho các cháu đi học. Nhưng tôi ước có thuốc để chữa khỏi nỗi khổ của cô gái …”. Anh Cường thực tế hơn: chỉ mong được vay vốn mua thêm trâu, đàn trâu “góp phần”. Người chăn cừu cũng vậy, người hái cỏ phù hợp với hoàn cảnh của gia đình mình hơn.
Trao vốn để nông dân gắn bó với quê hương
Ông Bùi Ngọc Tấn, Chủ tịch Hội Nông dân xã Hùng Sơn chia sẻ, xã Hùng Sơn được sáp nhập từ 3 xã Hùng Tiến, Nát Sơn và Bắc Sơn. Diện tích rất lớn, số hộ nuôi hơn 1.500 hộ.
Đa số nông dân nghèo phải đi làm ăn xa. Từ năm 2020, nhiều người phải về quê vì dịch bệnh.
Thất nghiệp, không có thu nhập, nông dân khó bán, nông dân khó đủ đường. Mặc dù đã có nhiều chương trình, dự án hỗ trợ hội viên nông dân vượt khó, phát triển kinh tế nhưng cái khó của nông dân ở địa phương này vẫn là vốn và hướng đi phù hợp.
Thiếu vốn, thiếu đất, thiếu kinh nghiệm, kỹ thuật trồng trọt, chăn nuôi. Bỏ xứ đi làm ăn mà cũng bấp bênh. Nhiều người làm việc hàng chục năm không dành dụm được đồng vốn nào để trở về quê hương.
Ngay khi nhận được đề nghị của báo Tuổi Trẻ và nhà tài trợ GREENFEED Việt Nam, Hội Nông dân tỉnh Hòa Bình đã chọn ngay Hùng Sơn để hỗ trợ vốn theo chương trình Nông dân kiên cường.
Hội Nông dân xã lựa chọn 40 hộ nông dân có hoàn cảnh khó khăn, con em nỗ lực vươn lên trong học tập để trao vốn.
Mỗi hộ sẽ được hỗ trợ vay 20 triệu đồng không lãi suất trong vòng hai năm. Họ còn được tặng phiếu mua thức ăn chăn nuôi trị giá 3 triệu đồng / hộ. Sau hai năm, nếu bạn thanh toán đúng hạn, bạn sẽ được thưởng 20%. Con cái của họ có kết quả học tập tốt cũng nhận được học bổng.
Hướng dẫn bà con chăn nuôi hiệu quả
Chương trình Hỗ trợ nông dân đã cải thiện sinh kế cho 2.420 hộ nông dân – Ảnh: VŨ TUẤN
Ông Vũ Bá Tuấn, Giám đốc marketing cấp cao khu vực miền Bắc – miền Trung của GREENFEED Việt Nam cho biết, sau hai năm suy thoái kinh tế do đại dịch COVID-19, nguồn kinh phí dành cho các hoạt động cộng đồng còn hạn chế. so với trước đây. Tuy nhiên, sự nỗ lực của nhà tài trợ và báo Tuổi Trẻ vẫn tiếp tục hỗ trợ và đồng hành cùng bà con nông dân.
Giai đoạn 2022 – 2024 này, ngoài hỗ trợ vốn cho 40 hộ nông dân ở Kim Bôi (Hòa Bình), chương trình còn hỗ trợ nhiều hộ nông dân khác ở Gia Lai. “Sau khi cấp vốn, chúng tôi tiếp tục phối hợp với Hội Nông dân đồng hành cùng bà con nông dân.
Đội ngũ kỹ thuật của chúng tôi sẽ tiếp tục nắm bắt và hướng dẫn bà con chăn nuôi hiệu quả. Ít nhất cũng phải nhanh chóng phát hiện ra bệnh – ông Tuấn nói – Bên cạnh đó, chúng tôi sẽ cố gắng gắn bó với chúng.
Khi chăn nuôi cần phải làm ngay từ khâu xử lý chuồng trại đến khẩu phần ăn, cách phòng chống dịch bệnh… làm sao để họ có lãi cao nhất. Khi người dân đã có kinh nghiệm, có vốn để xoay vòng chăn nuôi thì việc mở rộng và phát triển chăn nuôi không còn khó khăn nữa.