Đừng để tâm hồn bạn bị treo ngược …

Rate this post

Tám thập kỷ trôi qua, soi rọi thực tiễn cuộc sống và công tác xây dựng, chỉnh đốn Đảng hiện nay, tư tưởng và thông điệp ấy vẫn còn nguyên tính thời sự …

Suy nghĩ “nổi loạn” và hậu quả của nó

Thời gian gần đây, trên một số diễn đàn văn học, đặc biệt là tài khoản cá nhân của nhiều cây bút trên mạng xã hội đã chia sẻ thông tin, bình luận về sách mới xuất bản của một số tác giả. Hầu hết những cuốn sách này đều không có gì nổi bật, nhiều tác giả còn rất xa lạ với độc giả. Điều thu hút sự chú ý của dư luận chính là những lời ca ngợi sự “nổi loạn” của tác giả và tác phẩm.

Thực ra, “nổi loạn” không phải là một thuật ngữ xa lạ, mới mẻ. Từ lâu, nó đã xuất hiện trong đời sống văn học – nghệ thuật như một dạng hội chứng khác biệt và được nhiều người đề cao, tung hô như một sự đột phá, sáng tạo và đột phá. Nói đến tính “nổi loạn” trong tác phẩm văn học – nghệ thuật, đó có thể là kiểu nhân vật có tính cách “nổi loạn”, những biểu hiện “nổi loạn”, hoặc khuynh hướng sáng tác “nổi loạn”. “… Và tất cả đều bắt nguồn từ tư duy” nổi loạn “của tác giả. Khách quan mà nói, không phải phong cách” nổi loạn “nào cũng mang hàm ý tiêu cực. Có những sự” nổi loạn “trong tu từ, trong xây dựng nhân vật, được tác giả sử dụng như một nghệ thuật có nghĩa là tạo ra sự khác biệt, điển hình là làm nổi bật ý tưởng và nội dung của tác phẩm, được giới chuyên môn và công chúng đánh giá cao. Tuy nhiên, nhiều người cố tình “nổi loạn” hoặc lấy cớ “nổi loạn” để tung ra những sản phẩm độc hại. Mọi người muốn “nổi loạn” để tạo sự khác biệt và thu hút sự chú ý. Người ta thích “nổi loạn” như một kiểu bắt chước, học hỏi Và sự “nổi loạn” được nhắc đến nhiều trong thời gian gần đây là tình dục trong tác phẩm. Người ta gọi nó là “khiêu dâm sách “(sách khiêu dâm). Ở đây chúng ta không bàn đến chuyện hàn lâm, vì đó là việc của các nhà phê bình. Dưới góc độ” nghệ thuật vì con người “, nhìn vào thực tế đời sống xã hội, rõ ràng là sự “nổi loạn”, lệch lạc và rối loạn tiêu chuẩn trong ánh sáng Sáng tạo nghệ thuật mang tính thời đại ngày nay là biểu hiện của tiêu cực, một dạng suy thoái về tư tưởng chính trị, phẩm chất đạo đức, lối sống trong một bộ phận văn nghệ sĩ.

Những tác phẩm có tính chất “nổi loạn” kiểu này hoàn toàn không có tác dụng bồi dưỡng đời sống văn hóa tinh thần của công chúng, ngoại trừ việc khơi dậy trí tò mò, kích thích lối sống sa đọa, ru ngủ giới trẻ. .. Từ sự “nổi loạn” trong tác phẩm văn học-nghệ thuật đến hành vi nổi loạn của con người trong đời sống xã hội đều có mối quan hệ mật thiết với nhau, bởi văn học-nghệ thuật có chức năng giáo dục giá trị của con người. làm đẹp, định hướng lối sống cho công chúng. “Sách khiêu dâm” và các sản phẩm nghệ thuật miêu tả trần trụi hoạt động tình dục của con người trong mối quan hệ với ma, quỷ, kinh hoàng, v.v., có ảnh hưởng tiêu cực đến cuộc sống. văn hóa tinh thần của công chúng. Nó làm cho những người trẻ ngủ quên, say sưa trong tưởng vui, phó mặc cuộc đời cho số phận, tiêu tan ý chí phấn đấu, mất động lực phát triển, thờ ơ với khát vọng phát triển đất nước phồn vinh. … Đó là những biểu hiện của sự suy thoái về phẩm chất đạo đức, lối sống trong văn học-nghệ thuật. Thực trạng này đã được Đảng ta chỉ ra trong Nghị quyết Trung ương 4 (khóa XII), đó là: “Tác động, lôi kéo, lèo lái dư luận không đúng đường lối của Đảng; thúc đẩy các quan điểm và tư tưởng dân chủ cực đoan; thổi phồng mặt tối của xã hội. Sáng tác, quảng bá các tác phẩm văn hóa, nghệ thuật lệch lạc … “. Mặc dù đã được nhắc đến nhiều lần nhưng những biểu hiện lệch lạc đó vẫn chưa được khắc phục. Tại Hội nghị Văn hóa toàn quốc năm 2021, Đảng ta tiếp tục nhấn mạnh:” Những yếu kém nêu trên và những bất cập chậm được giải quyết dù đã được nhắc đi nhắc lại trong nhiều văn bản, nghị quyết của Đảng. Những yếu kém, bất cập này đã để lại những hậu quả và tác động tiêu cực đến phát triển kinh tế – xã hội, phát triển con người và môi trường văn hóa của chúng ta.

Chú trọng đào tạo, giáo dục lý luận chính trị cho văn nghệ sĩ.

Trong cuộc trao đổi với một nhà văn lão thành nổi tiếng tại TP.HCM, chúng tôi được ông thẳng thắn chia sẻ rằng điều mà một số người cho là “nổi loạn”, thực chất là thiếu hụt tài chính. khả năng và sự mơ hồ về ý tưởng sáng tạo. Do quá nghèo nàn về ý tưởng sáng tạo và dao động trong tư tưởng, nhà văn khó tìm ra lối đi cho riêng mình, nên “thả hồn treo ngược cành cây”, trốn tránh thực tại, tưởng tượng ra những hình thức tình dục lập dị, ma quái đến giật gân, câu khách. Lời cảnh báo của nhà thơ Sóng Hồng từ 8 thập kỷ trước vẫn còn nguyên giá trị trong đời sống văn hóa, văn học – nghệ thuật hôm nay: “… Thì anh là một nhà thơ / Đó là tai họa, là tai họa của quần chúng / Làm việc vất vả và phí phạm trọn vẹn ngày xuân / Để vinh quang bất công, tàn ác… ”. Trong xu thế hội nhập, hơn bao giờ hết, khát vọng xây dựng đất nước giàu mạnh, xã hội phồn vinh đang được Đảng và Nhà nước ta phát huy, trở thành xu thế tất yếu của hành trình phát triển. bối cảnh đó, nếu một bộ phận không nhỏ văn nghệ sĩ “Thả hồn treo ngược gốc cây…”, đắm mình trong ngôn ngữ thô tục và tư duy “nổi loạn”, kích thích lối sống ẩn dật, ích kỷ, thực dụng, phó mặc cho số phận cuộc đời. “những ước mơ cao siêu”, đi ngược lại xu thế thời đại … thì đó là hành vi trái với đường lối, quan điểm của Đảng, hành vi lệch chuẩn đó càng được cổ xúy, tán thưởng bằng ngôn ngữ “nổi loạn” của nhiều người chỉ trích thì nguy cơ càng lớn. đời sống văn hóa tinh thần Thuộc về xã hội.

Đại hội lần thứ 13 của Đảng nhấn mạnh quan điểm chỉ đạo: “Khơi dậy mạnh mẽ lòng yêu nước, ý chí quật cường của dân tộc, khát vọng phát triển đất nước ấm no, hạnh phúc. Phát huy sức mạnh tổng hợp của cả hệ thống chính trị, văn hóa và con người Việt Nam…”.

Như vậy, những biểu hiện, trào lưu hay trào lưu sáng tác tác phẩm văn học – nghệ thuật có lối tư duy “nổi loạn”, lệch chuẩn cần phải kịp thời có giải pháp chấn chỉnh, khắc phục. Trong quan hệ với công tác xây dựng, chỉnh đốn Đảng, đấu tranh chống tiêu cực, suy thoái, … chúng ta cần có quan điểm nhất quán về xây để chống. Trước hết, cần khơi thông tư tưởng, xóa bỏ định kiến ​​ngay trong tư duy sáng tạo của đội ngũ văn nghệ sĩ. Cần thẳng thắn nhìn nhận những hạn chế, yếu kém trong công tác đào tạo, giáo dục lý luận chính trị, đạo đức cách mạng cho đội ngũ văn nghệ sĩ như Nghị quyết Trung ương 4 (khóa XII) đã chỉ ra: Công tác giáo dục chính trị tư tưởng cho cán bộ, đảng viên. về chủ nghĩa Mác – Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh, việc giảng dạy, học tập nghị quyết của Đảng chưa được quan tâm đúng mức, chưa hiệu quả, nội dung, phương thức giáo dục, truyền thông chậm đổi mới; chưa tạo được sự đồng thuận cao trong nhận thức… ”. Rõ ràng, những biểu hiện suy thoái về tư tưởng chính trị, phẩm chất đạo đức, lối sống trong môi trường văn học – nghệ thuật, bên cạnh yếu tố chủ quan là do bản lĩnh, lập trường, tư duy cá nhân của một bộ phận. tác giả, còn một nguyên nhân rất quan trọng là công tác giáo dục lý luận chính trị chưa được quan tâm đúng mức. Khuyết điểm này dẫn đến một số văn nghệ sĩ còn hạn chế về tư duy lý luận, tư tưởng dao động, ngả nghiêng, bắt chước phong cách nước ngoài một cách tự nhiên. Để khắc phục những hạn chế trong công tác đào tạo, giáo dục lý luận chính trị cho đội ngũ văn nghệ sĩ, trách nhiệm trước hết thuộc về các tổ chức đảng ở các cơ quan chủ quản, các hội, đoàn thể, cơ quan. tuyên truyền các cấp …

Sinh thời, Bác Hồ đã dạy: “Để làm tròn nhiệm vụ cao cả của mình, văn nghệ sĩ cần rèn luyện đạo đức cách mạng, nêu cao tinh thần phục vụ nhân dân, giữ thái độ khiêm tốn; phải thực sự hòa mình với quần chúng, ra sức học tập chính trị, trau dồi nghề nghiệp… ”(1).

Thấm nhuần lời dạy của Bác, Hội nghị Văn hóa toàn quốc năm 2021 tiếp tục nhấn mạnh “Đặc biệt quan tâm đào tạo, bồi dưỡng, xây dựng đội ngũ trí thức, văn nghệ sĩ làm công tác văn hóa, văn học – nghệ thuật. Đội ngũ này có vai trò vô cùng quan trọng. vai trò đối với sự nghiệp văn hóa nói riêng và sự nghiệp cách mạng nói chung… ”.

Bám sát công tác xây dựng, chỉnh đốn Đảng, chỉnh đốn hệ thống chính trị, trọng tâm là phòng, chống “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong môi trường văn học – nghệ thuật, chúng ta cần nhất quán quan điểm: Xây dựng, sửa chữa. Đảng vừa là mục tiêu, động lực, đề tài sáng tạo của văn nghệ sĩ. Đó cũng là cách để mỗi nghệ sĩ không để tâm hồn mình “treo ngược”, đặt mình vào đúng xu thế của thời đại với cảm hứng chủ đạo là khát vọng xây dựng đất nước phồn vinh.

PHAN TÙNG SƠN

(1) Hồ Chí Minh: Toàn tập, Tập 10, tr.647.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *